“Cuối cùng cũng đến rồi, ngồi xe mệt lắm phải không!” Chu Hội vừa giúp mở cửa xe vừa nhận lấy Cẩm Nhi trong tay Ninh Tú Hà: “Cục cưng ngồi xe có mệt không! Ôi chao! Không cần nói bà cũng biết con không mệt, nhìn xem vừa xuống xe đôi mắt nhỏ đã bắt đầu nhìn ngó khắp nơi rồi.”
“Chú, dì Ninh, Tiểu Hà, Tiểu Nam, Tiểu Tịch, Tiểu Bắc mau vào nhà ngồi.” Trần Tĩnh xoa bụng đang nhô lên chào hỏi mọi người vào nhà.
Lục Húc sau khi bận việc xong liền rót nước cho mọi người, sau đó bế Niên Bảo trong tay Lục Nam sang ghế sofa chơi.
Rất nhanh Chu Hội đã bê cơm nước lên bàn, mọi người quây quần bên bàn ăn cơm, Lục Chính Hoa và Lục Chính Hải trò chuyện vài câu, uống một chút rượu, ánh mắt Lục Chính Hoa dừng trên người Lục Bắc: “Tiểu Bắc, hơn một tháng nữa con 20 tuổi rồi cũng là người lớn rồi, anh con không có nhiều thời gian quản con, chị dâu con vừa phải đi học vừa phải chăm con, sau này con làm việc gì cũng phải suy nghĩ hậu quả, đừng như trước đây nữa, nóng nảy bốc đồng, biết chưa?”
Lục Bắc vội vàng gật đầu: “Con biết rồi, chú.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây