“Anh không lừa ai cả, anh đang dỗ vợ nhỏ của anh đây.” Lục Nam bất đắc dĩ véo mũi cô: “Đừng khóc nữa được không, em phải tin tưởng chồng em chứ, chồng nói có thể giảm cân thì nhất định có thể giảm cân.”
“Tiểu Tịch sao lại khóc rồi, Tiểu Nam, có phải con mắng Tiểu Tịch không đấy?” Vương Tú Cầm và Ninh Tú Hà đang tắm cho đứa nhỏ, nghe thấy tiếng khóc của Ninh Tịch, hai người vội vàng lau khô người cho đứa bé, bế con chạy vào phòng, ai ngờ vừa vào cửa đã nhìn thấy Lục Nam đang đè lên người Ninh Tịch.
Hai người lúng túng xoay người đi ra ngoài, đi được mấy bước, Ninh Tú Hà lại dừng lại: “Ừm! Tiểu Nam, Tịch Nhi hiện đang ở cữ, nhưng cơ thể vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Bác sĩ nói phải mất một thời gian nữa. Ít nhất bốn tháng, mười ngày, kinh nguyệt sạch sẽ mới có thể quan hệ, ngươi phải cẩn thận một chút.”
“Mẹ, tụi con đùa chút thôi.” Lục Nam biết làm sao, ngoan ngoãn xuống khỏi người vợ, kéo vợ nhỏ đã dần hồi phục lại từ trên giường xuống: “Được rồi, đừng khóc nữa, chúng ta còn phải đến bệnh viện kiểm tra.”
Sau khi ở cữ xong hết, Ninh Tịch và con đều phải đến bệnh viện kiểm tra, tuy cô biết bản thân không có vấn đề gì, con cũng không có vấn đề gì nhưng để thận trọng vẫn nên đi khám.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây