Thấy Ninh Tịch không phải vì anh giận dữ, anh dịu giọng hơn một chút, “Chuyện này anh cũng không biết nhiều, anh chỉ biết là thủ trưởng đã tìm được đứa con gái thất lạc nhiều năm, đến khi anh biết người đó là cô ta thì đã là nửa năm sau, đó là chuyện riêng của thủ trưởng nên dù có nghi ngờ anh cũng không hỏi nhiều, mãi đến sau khi thân phận của cô ta bị vạch trần, anh mới biết được ngọn nguồn.”
“Năm 1987 trong nước còn chưa có giám định quan hệ huyết thống, cô ta cầm bức thư bố vợ viết cho mẹ, lại lấy được chiếc vòng ngọc bội năm xưa bà đưa cho mẹ rồi đến tìm bố vợ, thêm nữa là cô ta trông cũng có hai phần giống mẹ, thế nên bố vợ mới tin.”
“Còn về tuổi tác trên sổ hộ khẩu, bọn họ giải thích là để che giấu thân phận của cô ta nên cố tình ghi lớn hơn vài tuổi, thời đại này việc ghi lớn, ghi nhỏ tuổi tác vốn dĩ không được nghiêm ngặt, muốn sửa tuổi chỉ cần tìm đến bí thư chi bộ thôn là được, bọn họ nói như vậy, bố vợ tự nhiên cũng không nghi ngờ.”
“Sau này em mất ở trong phòng bệnh của anh, bố vợ nhìn thấy trên người em sợi dây chuyền mà ông ấy đã tặng cho mẹ, biết được lai lịch của sợi dây chuyền, ông ấy đã đi làm giám định quan hệ cha con, và xác nhận quan hệ cha con giữa hai người.”
Chuyện này quả thật không thể trách ông ấy được, chỉ có thể trách cô ta và đồng bọn diễn quá giỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây