“Để anh lấy khăn lau cho em.” Nhìn thấy Ninh Tịch mặt đỏ bừng, trán đầy mồ hôi, Lục Nam vội vàng lấy khăn lau mồ hôi cho cô: “Em ráng chịu chút nhé, bây giờ chưa tắm được, chỉ có thể lau người thôi, được rồi, nằm lên giường đắp chăn cho kỹ.”
“Tiểu Nam, mau đi lấy nước, thằng bé lại tè dầm rồi.” Ninh Tú Hà bế cháu trai vào phòng.
“Dạ, con tới ngay.” Lục Nam đáp một tiếng, vội vàng đi lấy ít nước ấm.
Vệ sinh cho cháu trai xong, thằng bé lại khóc vì đói, Ninh Tú Hà giao con cho Ninh Tịch, vội vàng đi ra ngoài dọn dẹp đồ đạc mang về từ bệnh viện.
Bên này Vương Tú Cầm cũng cười nói: “Con đi thay nước đi, hai đứa nhỏ này chắc chắn là hẹn nhau rồi, nó cũng tè dầm này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây