“Bác sĩ bảo không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn cần theo dõi thêm.”
Ninh Tịch ngẩng đầu nhìn Lục Nam: “Em muốn đi xem con.”
“Được rồi, bác sĩ cũng vừa dặn em tỉnh dậy là phải xuống giường đi lại, không được nằm ì một chỗ.” Anh dìu cô xuống giường, hơi đau nhưng cô vẫn chịu đựng được.
Cô chậm rãi bước đi, được anh dìu từng bước một về phía phòng theo dõi.
Trong phòng theo dõi có hơn mười đứa trẻ, người nhà không được vào trong mà chỉ có thể nhìn qua lớp kính, cô lập tức nhận ra bé cưng đang nằm trên chiếc giường nhỏ, khuôn mặt mũm mĩm của con bé trông giống hệt như được đúc ra từ một khuôn với anh trai nó, chỉ là bé cưng trông nhỏ hơn và gầy hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây