“Hơ! Haha… Haha…” Hoàng Vạn Nguyên như nghe được chuyện nực cười nhất, cười ngặt nghẽo không thôi, hắn ta liếc Lục Bắc với vẻ mặt hung dữ, leo lên xe, quay đầu xe trong sân, hạ cửa kính xe xuống nhìn chằm chằm chị dâu với ánh mắt âm trầm: “Con khốn, tao chờ mày, ba tháng nữa mà mày không thể khiến nhà máy thực phẩm Vạn Nguyên của tao biến mất, tao cũng không cần tay chân mày nữa, tự rửa ráy sạch sẽ rồi hầu hạ tao ba tháng, coi như chuyện này xí xóa.”
Nói xong, Hoàng Vạn Nguyên đạp ga, phóng xe đi mất.
“Con mẹ nó đừng chạy!” Lục Bắc tức điên người, vớ lấy cái ghế bên cạnh ném tới, cái ghế đập vào xe phát ra tiếng động lớn, vỡ tan tành.
“Tiểu Bắc không sao đâu, tên đó chỉ nói nhanh thôi.” Ninh Tịch xua tay nói: “Chúng ta đến nhà máy trước đi, công nhân còn đang đợi.”
Lục Bắc đạp xe ba bánh chở chị dâu đi thẳng đến nhà máy thực phẩm Ninh Muội Tử, trên đường cậu thanh niên vẫn chưa hết bực tức chuyện vừa rồi, nhịn mãi mới hỏi: “Chị dâu, chị có thể khiến nhà máy thực phẩm Vạn Nguyên biến mất đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây