“Lấy tinh hoa bỏ cặn bã, anh hiểu không? Số thuốc này nhìn thì nhiều nhưng chỉ dùng một phần nhỏ tinh túy trong đó thôi, haiz! Thôi, nói với anh những điều này anh cũng không hiểu, nếu không muốn xui xẻo thì lo mà nghiền thuốc cho tôi.”
Lão Cẩu không hiểu lấy tinh hoa bỏ cặn bã là gì, nhưng có một điều hắn hiểu, đó là cho dù người phụ nữ này có cố tình hành hạ bọn họ, bọn họ cũng phải ngoan ngoãn làm theo lời cô ta, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Thế là, Lão Cẩu dẫn theo mười tên đàn em ngoan ngoãn ngồi trong sân vừa tận hưởng gió lạnh, vừa nghiền thuốc, suốt hai ngày, ngoại trừ ăn cơm, đi vệ sinh, ngủ, mười một người hoàn toàn không rời khỏi ghế.
Liên tục lặp đi lặp lại một động tác, khiến cho mấy tên đàn em ban đêm ngủ cũng không yên, tay vẫn không ngừng miết, không ngừng làm động tác nghiền thuốc.
Thuốc cuối cùng cũng nghiền xong, Lão Cẩu tưởng rằng bọn họ cuối cùng cũng được giải thoát, không ngờ Ninh Tịch lại bê ra từng chậu từng chậu thứ gì đó đen xì như bùn, bảo bọn họ vê thuốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây