Tất cả đau lòng cuối cùng đều hóa thành bất đắc dĩ, hóa thành xót xa, nghiêng đầu khẽ cắn lên tai cô một cái: “Sao em không thể tin tưởng anh hơn một chút.”
“Em xin lỗi.” Ninh Tịch nắm chặt lấy áo anh tiếp tục xin lỗi
Lúc hai người ra ngoài, cơm canh đã được dọn lên bàn, Ninh Tịch đi đến ngồi cạnh Trương Anh, Trương Anh lập tức cười híp mắt hỏi: “Dỗ được rồi à?”
“Vâng!” Ninh Tịch uể oải gật đầu.
“Được dỗ dành rồi mà em vẫn không vui à?” Trương Anh liếc nhìn Ninh Tịch rồi đặt đũa vào tay Ninh Tịch: “Lúc bị dỗ không phải là em biết Lục Nam sẽ thắng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây