Cô đặt tay lên tay anh: “Như vậy là tốt rồi.” Ít nhất bây giờ, hai anh em sẽ không giống như kiếp trước nữa, chuyện của hai anh em kiếp trước cô biết không nhiều, chỉ nghe Tô Vệ Quốc nhắc đến vài lần trên máy bay đến thành phố.
Ninh Tú Hà bưng bát đũa bước vào nhà chính, vừa vào cửa đã bắt gặp hai người đang ôm nhau, ngại ngùng đứng ở cửa không biết nên vào hay lui.
Cô đỏ mặt, kéo kéo Lục Nam, muốn anh mau buông cô ra.
Lục Nam không hề cảm thấy ngại ngùng, cười hề hề buông cô ra, bước đến giúp Ninh Tú Hà bê bát đũa lên bàn, rồi cầm muôi múc cơm.
“Dì ơi.” Trương Anh sau khi rửa mặt xong, thấy Ninh Tú Hà đứng ở cửa, cất tiếng chào rồi đi về phía nhà chính, đến cửa thì sững người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây