Ninh Tịch ngẩng đầu nhìn anh “Anh cũng có nghỉ sinh à?”
“Sao lại không, vợ anh sinh con, anh không thể về nhà chăm vợ ở cữ sao?”
“Phụt! Vậy ra bộ đội của các anh cũng rất nhân văn đấy chứ.” Ninh Tịch phì cười, so với việc anh ở nhà cùng cô ăn Tết, cô thực sự hy vọng hơn khi cô sinh con, anh có thể ở bên cạnh.
Thấy cô cuối cùng cũng đã cười, anh cúi xuống hôn chụt một cái lên môi cô “Chắc chắn là phải nhân văn một chút rồi, em xem chúng ta là những người lính vốn đã hiếm khi được về nhà một chuyến, thời khắc quan trọng mà không thể về nhà chăm sóc vợ con thì chẳng phải là bị vợ bỏ rơi hết sao?”
“Ngủ đi.” Ninh Tịch cúi đầu rúc vào lòng anh tìm một tư thế thoải mái nằm xuống nhắm mắt lại, khóe môi khẽ nhếch lên, đột nhiên cô lại nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, ngẩng đầu lên nhìn anh với vẻ mặt nghiêm túc: “Vậy kỳ thi đại học của anh thì sao? Không phải đã nói là năm nay sẽ thi đại học sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây