Trương Anh nhìn thấy Ninh Tú Hà như vậy cũng thấy trong lòng khó chịu, khẽ lên tiếng an ủi: “Dì Ninh, dì đừng lo, Tiểu Tịch sẽ không sao đâu.”
Ninh Tú Hà không nói gì, chỉ gật đầu tiếp tục nhìn ra ngoài cửa.
Bóng dáng quen thuộc vừa xuất hiện ở cửa, bà lập tức đứng bật dậy, chạy vội ra ôm chặt con gái vào lòng.
Ninh Tịch cũng ôm lấy Ninh Tú Hà, cười nói: “Mẹ, con về rồi.”
“Về là tốt rồi, về là tốt rồi.” Ninh Tú Hà buông Ninh Tịch ra, lau nước mắt rồi nắm lấy tay cô xem xét: “Bọn họ có bắt nạt con không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây