“Chuyện công việc của ông, tôi không can thiệp, nhưng chuyện chị dâu tôi suýt bị bắt nạt, bị đe doạ, cậu phải cho tôi một lời giải thích. Ông cũng có thể từ chối, nhưng đến lúc đó, người tới tìm cậu không phải là tôi đâu. Tôi nghĩ chồng của chị dâu tôi đang ở tận thủ đô sẽ không ngại quay về vì vợ con mình.”
Lời đe doạ của Chu Thông khiến sắc mặt ông Dư càng thêm khó coi: “Lão Chu, bà chủ Ninh, mọi người yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng. Nhưng bây giờ là giờ hành chính, mọi người đều có việc của mình, hay là chúng ta vào văn phòng của tôi rồi từ từ nói chuyện.”
“Được.” Chu Thông lần này không từ chối, anh ta đã nói những gì mình muốn nói, quả thật không cần thiết phải tiếp tục đứng đây nữa.
Ông Dư thở phào nhẹ nhõm, liếc nhìn Trương Phú Long đang nằm trên đất: “Cậu vào văn phòng với tôi một lát.”
Mấy người lần lượt đi vào văn phòng, ông Dư tự mình rót nước cho Chu Thông và Ninh Tịch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây