Bác sĩ Trần cười hiền nhìn cô gái “Thược Dược à! Năm nay cháu cũng 18 tuổi rồi nhỉ!”
“18 tuổi gì chứ, đã 20 rồi.” Bác sĩ Vương bên cạnh Vương Thược Dược cười đáp lại một câu, liếc mắt nhìn Ninh Tịch: “Lão Trần này, sao trước giờ chưa từng nghe nói ông còn có một cô cháu gái nào nhỉ.”
Bác sĩ Trần cười đáp: “Là con dâu của một người bạn, lần này dẫn con bé đến đây chủ yếu là để nó mở mang tầm mắt.”
Vương Thược Dược nhìn Ninh Tịch với ánh mắt càng thêm khinh thường: “Bác sĩ Trần à, bác có phải là quá đề cao cô ta rồi không, cháu bảy tuổi học y, mười lăm tuổi bắt đầu khám bệnh, cũng chưa dám tự xưng là bác sĩ.”
Bọn họ - những đứa trẻ trong gia tộc y học cổ truyền Trung Quốc - đứa nào chẳng phải từ nhỏ đã theo chân người nhà học y, đứa nào chẳng phải tuổi còn trẻ đã bắt đầu khám bệnh cho người ta rồi, nhưng chẳng có ai tuổi còn trẻ mà dám tự xưng là bác sĩ cả, cho dù là bệnh nhân đến nhà khám bệnh thì cũng chỉ gọi bọn họ là cô/cậu chủ, tiểu thư/thiếu gia,... thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây