“Chỉ cần con nói chuyện với người đàn ông nào trong làng, bà ấy nhìn thấy là lại lao vào đánh đập, còn mắng nhiếc con là lăng loàn, cắm sừng chồng.”
Ninh Tịch nước mắt giàn giụa, đây là lần đầu tiên cô nói ra những lời này, lần đầu tiên trước mặt mẹ, cô kể hết những uất ức mà mình phải chịu đựng.
Mọi người xung quanh nhìn cô bằng ánh mắt thương cảm, xì xào bàn tán về bà ta.
Nhưng Ninh Tịch không cần sự thương hại của họ, cô nói ra những lời này chỉ để mẹ biết cô đã phải chịu ấm ức như thế nào, cô muốn mẹ đứng về phía mình chứ không phải hùa theo bà ta mắng nhiếc cô.
Cô có thể bị tất cả mọi người hiểu lầm, nhưng mẹ thì không, mẹ không nên hiểu lầm cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây