Chỉ nghe thấy một tiếng “bốp”, nửa mặt Ninh Tú Hà sưng vù lên, bà choáng váng, ngây người đứng im tại chỗ hồi lâu không hoàn hồn.
Lục Chính Hải lập tức xông lên kéo Dương Ngọc Phượng ra: “Dương Ngọc Phượng, bà điên rồi!”
“Được lắm! Hay cho Lục Chính Hải, bảo sao ông lại trốn đi, hóa ra là đang nuôi vợ bé ở ngoài, ông đúng là đồ vô lương tâm, tôi theo ông khổ sở hai mươi mấy năm trời, giờ có tiền rồi, ông đá tôi một cái, rồi quay sang rước con hồ ly tinh này về…”
“Dương Ngọc Phượng, bà đừng có ngậm máu phun người, chuyện của tôi và bà, đừng lôi người vô tội vào.”
Ninh Tịch đã chạy đến, cô dìu Ninh Tú Hà, lo lắng hỏi: “Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây