Chu Cẩn nhìn đám người đang giả vờ giả vịt với vẻ mặt cà lơ phất phơ: “Chẳng phải lúc trước bọn mày ngông cuồng lắm sao? Nói tiếp đi!”
Lục Bắc bê sách về bàn mình, quay người nhìn Chu Cẩn: “Sao cậu lại ở đây?”
“Đi học chứ sao!” Chu Cẩn xòe tay ra, vẻ mặt như thể đang nói cậu không nhìn ra à?
Ninh Tịch vừa bước vào lớp đã thấy Chu Cẩn, trông như một tên côn đồ nhỏ, uể oải dựa vào xe lăn, xòe tay nhìn Lục Bắc với vẻ mặt ngông nghênh.
“Sao lại đến đây?” Lục Bắc mím môi, nhìn Chu Cẩn với vẻ mặt cảnh giác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây