Chu Đại Phúc ở bên cạnh giải thích: “Đây là chiếc đồng hồ bỏ túi mà một vị hoàng đế của nước D từng sử dụng, vẫn luôn được cất giữ trong bảo tàng của nước D tôi có được nó trong một lần tình cờ.”
“Đẹp lắm.” Ninh Tịch đậy nắp hộp lại, không mở chiếc hộp thứ hai, đưa hộp lại cho Chu Đại Phúc: “Ông Chu, tôi hiểu tấm lòng của ông nhưng mà...”
Cô muốn nói Chu Đại Phúc hiểu lầm rồi, cô không có sở thích đặc biệt với đồng hồ bỏ túi, chỉ là tình cờ cần xem giờ, mà Lục Nam lại tình cờ đưa chiếc đồng hồ bỏ túi này cho cô.
Thực ra cô định tranh thủ thời gian đi mua một chiếc đồng hồ, chiếc đồng hồ bỏ túi này đối với Lục Nam mà nói khá quan trọng, không thể làm hỏng được, chỉ là dạo này cô bận quá, chưa có thời gian đi xem.
Chu Đại Phúc không nhận hộp, cười nói: “Cô Ninh, tôi không có ý gì khác, chỉ đơn giản là thấy cô thích đồng hồ bỏ túi, mới lấy đồng hồ bỏ túi ra tặng cô, cô không cần phải có bất kỳ áp lực nào, cứ yên tâm nhận lấy là được, chiếc hộp bên dưới là một chiếc đồng hồ đeo tay nữ, Tiểu Cẩn chọn, cậu ấy nói cô là con gái, thích đồng hồ bỏ túi thì có thể cất làm đồ sưu tầm, đeo bên mình cả ngày không được tốt lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây