“Không có không có, chị Hương Hương, em làm sao dám trêu chị chứ, đồ ở đây chị cứ thoải mái ăn, không ai dám cản đâu.” Trần Hải Quân cười tươi đi tới, mặt đen sì liếc nhìn Ninh Tịch: “Em vợ làm gì vậy, anh dẫn chị Hương Hương của chúng ta tới đây ủng hộ em là nể mặt em lắm rồi, em còn dám giở mặt với chúng anh.”
Lục Hà tức giận: “Trần Hải Quân, mày có hiểu tiếng người không vậy? Ở đây không có em vợ mày đâu, muốn ăn đồ thì móc tiền ra, không có tiền thì cút ra ngoài cho ông.”
“Họ Lục kia, mày là cái thá gì mà dám bảo ông cút, mày phải hiểu cho rõ, cửa hàng này là em vợ tao mở, mày với cái thằng em trai mày đều là lũ ăn bám.”
Lục Hà lập tức đỏ mặt tía tai, định xông ra ngoài đánh nhau với Trần Hải Quân: “Trần Hải Quân, mẹ mày chứ, lần trước đánh chưa đủ à.”
“Anh hai.” Ninh Tịch kéo Lục Hà lại, mặt không cảm xúc nhìn mấy người bên ngoài quầy, Trần Hải Quân và người phụ nữ này một xướng một họa là muốn chọc tức họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây