Chu Đại Phúc cảm thấy mình sắp tức nổ tung, chỉ vào Lương Hồng Anh gào lên: “Lương Hồng Anh bà cút cho tôi, sau này chuyện của con trai bà đừng có xen vào nữa, nếu không tôi ly hôn với bà.”
Đồ ngu, ông vì bệnh của con trai, không biết tìm bao nhiêu mối quan hệ, đập vào bao nhiêu tiền, ngay cả bác sĩ nước ngoài cũng đã hỏi vô số lần, bây giờ vất vả lắm mới xuất hiện một người có thể chữa khỏi cho con trai, đồ ngu này lại chỉ bằng vài câu nói đã chọc giận người ta bỏ đi.
“Con trai là tôi sinh ra, tôi dựa vào đâu mà không được quản.” Lương Hồng Anh tức giận xông đến trước mặt Chu Đại Phúc, túm lấy cổ áo Chu Đại Phúc, giãy nảy lên: “Chu Đại Phúc anh có phải coi trọng con tiện nhân kia không, anh muốn tá cớ con trai khám bệnh để lén lút với con tiện nhân kia đúng không?”
Nếu như nói trước đây Chu Đại Phúc sắp tức nổ tung thì bây giờ đã thực sự tức nổ tung rồi, ông mặt mày xanh mét, trực tiếp tát Lương Hồng Anh một cái, túm tóc bà ta đẩy ra “Lương Hồng Anh bà có bệnh không vậy, có bệnh thì ra ngoài mà phát, đừng có ở nhà người ta mà giãy nảy lên.”
“Anh dám đánh tôi.” Lương Hồng Anh ôm mặt, mắt đỏ ngầu trừng mắt nhìn Chu Đại Phúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây