Lục Hà có chút mơ hồ, anh ta vừa như hiểu vừa như không hiểu, cuối cùng dứt khoát lắc đầu lười nghĩ tiếp, dù sao Ninh Tịch đã nghĩ xong cách làm, anh ta cứ làm theo lời cô là được.
Nói xong chuyện chính, Ninh Tịch ngồi thẳng người: “Còn một chuyện nữa muốn nói với mọi người.”
Trương Anh linh cảm được Ninh Tịch chuẩn bị nói chuyện đó, không khỏi run lên, căng thẳng nắm chặt quần áo.
“Hôm nay em và chị Hai về thì gặp phải lưu manh.” Lúc nói chuyện, Ninh Tịch nhìn chằm chằm Lục Nam, nếu Lục Nam dám tỏ ra một chút chán ghét, cô sẽ không chút lưu luyến rời xa anh.
Chưa đợi cô nhìn ra biểu cảm gì trên mặt anh, Trương Anh đã vội vàng giải thích: “Nhưng mà không có chuyện gì xảy ra cả, thật đấy, Tiểu Tịch đã đánh ngất những người đó, không phải đánh ngất, là... là...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây