Lý Xuân Lan lên lầu, thoải mái tắm rửa sạch mùi mồ hôi trên người, trong phòng, Dương Văn Trân đã cố ý dùng nước lạnh làm mát chiếu trúc, bật quạt điện, trên bàn đặt sẵn một nửa dưa hấu và chè sương sa để cô giải nhiệt, đãi ngộ này… thật sự rất thoải mái.
“Lần này về ở một tuần à?” Dương Văn Trân ngồi trên ghế, cầm quạt nan hỏi.
Lý Xuân Lan cắn một miếng dưa hấu, gật đầu: “Đúng vậy, lần này không phải về chơi, mà là dẫn theo đội đi học hỏi trao đổi.”
“Haizz…” Dương Văn Trân tiếc nuối thở dài.
Cô vừa mới về, bà đã không nỡ cho cô đi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây