Vì vậy, lúc mở cửa, anh chỉ để một khe đủ rộng để hộp cơm có thể được đưa vào: “Cảm ơn cậu, lát nữa tôi mời cậu ăn cơm.”
“Không có gì, hai đứa mình cần gì phải khách sáo... “
Người bạn tốt vừa nói vừa từ từ tiến vào, cuối cùng lúc Lục Tế Thanh không đề phòng, chân anh ta đã luồn vào khe cửa rồi đẩy cửa một cái xông vào.
“Cần gì phải khách sáo như vậy, chúng ta là anh em mà!”
Lục Tế Thanh thấy anh ta cười hả hê bước vào, nhìn thấy vết thương trên mặt anh thì cười càng to, mặt anh đen sầm lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây