Yến Thiếu Ngu mím chặt môi, nuốt mấy ngụm cháo nóng hổi, bỗng chốc cảm thấy dạ dày dịu hơn hẳn.
Anh cụp mắt nhìn nước cháo, trong lòng đã biết đây là “Thuốc thần kỳ có thể cứu mạng” mà cô ngàn dặm xa xôi từ quê nhà mang đến, cô đối tốt với anh không tiếc thứ gì, bất kể lúc nào cũng muốn cho anh thứ tốt nhất.
Nghĩ đến lúc trước ở khe núi phía sau đại đội sản xuất Đại Lao Tử, một mình anh đối mặt với bầy sói, một mình đang chiến đấu hăng hái, cũng nhờ có cô không hề chùn bước mà chạy từ trong nhà gỗ ra, đưa lưng về phía lưng anh, thay anh ngăn cản nguy hiểm từ sau lưng ập đến.
Yến Thiếu Ngu lại cảm thấy mắt mình hơi nóng, anh mỉm cười tự giễu, cảm thấy sau khi trải qua những chuyện này, bỗng trở nên yếu ớt rồi.
Anh chưa bao giờ là người thích khóc, lúc nhỏ cảm thấy mấy đứa trẻ xung quanh đều ngô ngốc, không hợp với mình, cũng dễ dàng trở thành vua của đám trẻ. Anh kiêu căng khó thuần, vô cùng hung bạo, đối với ai cũng thấy khinh thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây