“Được rồi, thời gian của tôi có hạn, chúng ta vẫn nên mau chóng bàn bạc về chuyện hợp tác đi. Những gì mà tôi nói lúc nãy chắc hẳn là suy nghĩ của anh đúng không? Nói đi, chính phủ mấy người muốn bao nhiêu lợi nhuận và một mức giá cố định. Nếu đàm phán thành công thì chúng ta ký hợp đồng. Bằng không thì thôi vậy.”
Cố Nguyệt Hoài nghĩ đến Cố Tích Hoài đang khổ sở chờ đợi mình ở nhà khách, môi cô mấp máy.
Lúc trước, cô đã hứa với anh ấy là mình về sớm một chút. Lần này thì tốt rồi, đã trễ mất hai tiếng.
Lúc này, Tống Kim An cũng bình tĩnh lại, anh ta suy nghĩ, nói: “Nguồn cung cấp lương thực vốn là của cô, tôi chỉ cần 10% lợi nhuận thôi.”
Nghe vậy, trong lòng Cố Nguyệt Hoài có chút kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài. Cô cười nói: “Đây là chính là ý kiến của một mình anh sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây