Cố Tích Hoài nháy mắt rót nước cho Cố Nguyệt Hoài, anh ấy nhỏ giọng nói: “Nếu mọi người không đến, anh sắp bị nghẹn chết rồi.”
Cố Nguyệt Hoài uống một ngụm nước, cô cười nói: “Đâu có nghiêm trọng như vậy.”
Cố Tích Hoài nhún vai, anh ấy nói không to không nhỏ: “Sao lại không nghiêm trọng? Em không biết chứ một nhà ba người kia đều nhìn người khác bằng lỗ mùi, khinh thường không thèm nói chuyện với bọn anh, khi Lâm Cẩm Thư đến thì lại khác, ha ha.”
Anh ấy vừa dứt lời, không khí vốn dịu xuống bởi vì Lâm Cẩm Thư đến lại căng thẳng lần thứ hai.
Quản Đồng là một hai diễn viên chính trên bàn cơm, cô ta tức đỏ mặt: “Anh nói gì? Ai nhìn người bằng lỗ mũi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây