Chu Phong cũng không quan tâm hai mẹ con đang nghĩ cái gì, ông ta đi đến nhìn Lâm Cẩm Thư, nói ra những lời đã suy nghĩ sắn trong đầu: “Đồng chí Lâm, tôi có chuyện này với thương lượng với bà, chuyện này liên quan đến Cố Nguyệt Hoài.”
Cố Nguyệt Hoài nghe xong thì cười như không cười nhìn về phía Chu Phong, người này đúng là tuyệt vọng rồi nên cái gì cũng muốn thử, thật buồn cười.
Lâm Cẩm Thư thu lại biểu cảm trên mặt, bà ta nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Chuyện liên quan đến bé sao? Mời tổ trưởng Chu nói.”
Chu Phong nhanh chóng sắp xếp lại ngôn ngữ, nói lại một lần từ đầu đến cuối chuyện của Hoàng Thịnh, sau đó thành khẩn nói: “Đồng chí Lâm, đồng chí Tiểu Cố còn trẻ, chưa từng trải qua chuyện như vậy, không hiểu được áp lực của thủ đô, nhưng bà thì không giống vậy, bà là mẹ của cô ấy, nên nói cho cô ấy biết thiệt và hại trong chuyện này, có vài người và vài chuyện, có thể không chạm tới thì đừng chạm!”
Chu Phong lý lẽ hùng hồn nói, như thể việc dung túng Hoàng Thịnh chính là chuyện mà những cán bộ huyện như ông ta nên làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây