Tán gẫu được mấy câu, Cố Nguyệt Hoài chợt nhớ đến chỗ lương thực đã chín trong không gian, nói: “Con đi ngủ trước.”
Hiện tại cô phải lo việc buôn bán ở chợ đen, không thể chỉ làm đủ ăn như trước được.
Thấy Cố Nguyệt Hoài đã vào phòng, Cố Chí Phượng hỏi nhỏ Cố Đình Hoài: “Sao rồi? Nó có muốn đi không?”
Cố Đình Hoài cười khổ: “Bé là đứa cứng đầu, nó đã quyết thì không ai lay động được đâu.”
“Không đi cũng không sao, dù sao nhà ta cũng không để con bé chống mũi chịu sào mãi. Hơn nữa nhà ta đông người như vậy mà phải sợ nhà họ Tần dắt mũi à? Con không chấp thuận cho cuộc hôn nhân này đâu.” Gương mặt điển trai của Cố Đình Hoài tỏ rõ sự cố chấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây