Cố Nguyệt Hoài ở chỗ này một đêm, sáng sớm hôm sau rời khỏi thành phố Phong, bước lên xe lửa trở về huyện Thanh An.
Hình Kiện đứng ở giao lộ, đưa mắt nhìn cô rời đi, điếu thuốc trong tay cháy đến ngón tay còn chưa kịp phản ứng.
Một thanh niên cao gầy chạy tới, lướt qua vai anh ta rồi nhìn lại, cợt nhả nói: “Anh Hình? Sao không tiễn đi tiễn chị Cố?”
Hình Kiện ném tàn thuốc xuống đất, dùng mũi giày nghiền nát, xoay người lại, vỗ một cái lên đầu người thanh niên cao gầy: “Trở về đi, hai ngày nay nhiều việc, còn có trận chiến ác liệt phải đánh. Giữ vững tinh thần cho ông đây, đừng có suốt ngày thăm dò linh tinh.”
Thanh niên cao gầy cười he he, gãi gãi đầu, nghĩ đến việc sắp phải đối mặt với Thái Lan, thật đúng có chút hoảng hốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây