Nếu như Cố Nguyệt Hoài không bôi thuốc bột trước, có lẽ giờ máu đã chảy đầm đìa, cô tức giận nhìn Từ Xuyên Cốc, giọng nói nghiêm túc như bác sĩ: “Thủ trưởng, bình tĩnh, chú không đau à?”
Tuy nhiên, vì Từ Xuyên Cốc như vậy nên cô mới thả lỏng một chút.
Nhìn dáng vẻ, xem ra ông ấy thật sự quan tâm đến Yến Thiếu Ngu, chuyện nhà họ Yến có nội tình.
Có lẽ để thỏa mãn sự tò mò của Cố Nguyệt Hoài, Từ Xuyên Cốc ngừng cười, khẽ thở dài, nói: “Chú là cấp dưới của cha Yến Thiếu Ngu, cũng là bạn thân của mẹ thằng bé, xem như là nhìn thằng bé lớn lên. Hiện tại cha mẹ thằng bé không cách nào đến gặp cháu, chú chỉ có thể thay bọn họ hỏi nhiều mấy câu, xem như là một loại an ủi, cô bé, may mà có cháu.”
Nói xong câu cuối, giọng ông ấy còn có chút nghẹn ngào và biết ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây