Lông mi Yến Thiếu Ngu run run, ngón tay Cố Nguyệt Hoài hơi lạnh, đặt trên mu bàn tay anh, lại làm cho anh sinh ra cảm giác ấm áp.
Anh nhẹ nhàng gật đầu, cảm xúc nôn nao khó hiểu ở trong lòng cũng dịu đi rất nhiều.
Hai người đến đại viện của thành ủy, Yến Thiếu Ngu không ngừng mà lái xe vào đại viện.
Cảnh vệ vừa nhìn thấy bảng hiệu quân đội, ngay cả tra hỏi theo thông lệ cũng không có, mà lập tức cho qua.
Cố Nguyệt Hoài nhìn thoáng qua thời gian, ba giờ rưỡi chiều, Thạch Bác còn chưa đi ra đón cô, xem ra phải thông báo một tiếng. Tuy rằng đối phương không ưa cô, gọi cô tới đây cũng chỉ có ý làm nhục là chính, nhưng dù sao cũng xem như giúp đỡ một phen, con người cô cũng không quá tùy hứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây