Lúc Tống Lâm rời đi, xung quanh đều hạ xuống áp suất thấp.
Khóe miệng Tống Kim An nhếch lên thành một độ cong khiến lòng người tan nát: “Đồng chí Cố, tôi tiễn cô trở về.”
Thạch Bác đến gần và nghe được câu nói này, ánh mắt anh ta chớp lóe, chậm chạp nói: “Đợi… đợi đã.”
Huyệt Thái Dương Tống Kim An nhảy lên, đè nén sự tức giận: “Còn chuyện gì?”
“Kim An, thả lỏng, đồng chí Cố là ban tốt của anh, tôi có thể làm gì? Chỉ là vừa nãy chủ tịch tỉnh dặn dò, bảo tiệc rượu ngày mai mời đồng chí Cố cùng đi, chắc hẳn anh không có ý kiến gì?” Thạch Bác giang tay ra, giọng điệu có hơi bất đắc dĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây