Sau khi im lặng một lúc lâu, Tống Lâm mỉm cười: “Kim An, lúc nào con cũng mềm lòng như vậy. “
“Cha, cha thấy thế nào?” Tống Kim An từ chối cho ý kiến, anh ta nghiêm túc nhìn Tống Lâm, muốn nhận được câu trả lời chính xác từ ông ta.
Tống Lâm chú ý tới bàn tay hơi siết chặt của Tống Kim An, nhìn ra anh ta vô cùng coi trọng chuyện này.
Ông ta nhẹ nhàng thở dài: “Có thể, cha hứa với con, sẽ dùng sức mạnh để chỉnh đốn thành phố Phong một chút, sẽ điều tra trọng điểm nhà máy Lưu Ly mà con đã nói, nhất định sẽ xả cơn giận này cho con. Cha chỉ hi vọng con đừng trách cha vì đã tự chủ trương bảo con tới đó.”
Tống Kim An còn chưa kịp vui mừng thì chủ đề lại lần nữa quay trở lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây