Cố Nguyệt Hoài vào văn phòng ở chỗ chăn nuôi, trong phòng có không ít lão đạo, người lãnh đạo ngồi trên ghế chính là Vu Văn.
Bà ấy mặc áo choàng quân đội, chân đi giày da đen, để tóc ngắn ngang tai, dáng vẻ không tính là quá xinh đẹp, nhưng vừa nhìn gương mặt đã thấy rõ sự lão luyện và sắc bén, vừa nhìn đã biết không phải là một người phụ nữ giúp chồng dạy con hằng ngày.
Nghe thấy động tĩnh mở cửa, Vu Văn quay đầu lại, đầu tiên là đánh giá Cố Nguyệt Hoài một cái, rồi dời mắt đi.
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, cô có thể nhận thấy được vẻ thù địch nhàn nhạt trong đáy mắt Vu Văn, thật sự là không hiểu. Dù là kiếp trước hay kiếp này thì cô và Vu Văn đều chưa từng quen biết, vậy thù địch? Từ đâu đến?
Bỗng dưng, đôi mắt cô lóe sáng, nghĩ tới Tần Vạn Giang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây