Một buổi tối thoáng qua rồi nhanh chóng kết thúc.
Sáng sớm hôm sau, Cố Nguyệt Hoài đã bị một loạt tiếng đập cửa đánh thức.
Tiếng nói của bí thư chi bộ Vương Phúc vô cùng vang dội, tấm ván cửa cũng bị vỗ bịch bịch: “Lão Cố, dậy chưa? Mau lên một chút!”
Cố Nguyệt Hoài mặc áo xong đi ra khỏi phòng, lập tức nhìn thấy Cố Chí Phượng đang cuống cuồng vội vàng đi ra ngoài, trên mặt ông ấy là vẻ mờ mịt của người vừa tỉnh ngủ, nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, ông khoát khoát tay với cô, sau đó tự mình tiếng lên mở cửa.
“Bí thư chi bộ, mới sáng sớm, ngài…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây