Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng vỗ vỗ cô gái nhỏ, trong mắt lóe lên một tia sáng, kiếp trước cô đã nhìn thấy người đàn ông mặt sẹo này, cô không biết tên thật của ông ta, chỉ biết mọi người trên đường đều gọi ông ta một tiếng “Anh… Quái Tử ca”, ông ta là một kẻ lang thang đường phố chân chính, bá chủ một phương ở công xã Hoàng Oanh.
Thường ngày, đám người bọn họ sẽ tụ tập ở tiệm cắt tóc, quán bi-a, là lưu manh đường đường chính chính, là cái loại mà trên tay dính máu tươi.
Đời trước, sau khi Điền Tĩnh lấy được bảo bối không lâu, đám người này đã tìm được nhà họ Cố, luôn mồm nói Nhậm Thiên Tường đánh bạc nợ bọn họ hơn hai trăm đồng.
Khi đó, Nhậm Thiên Tường đã lộ ra nguyên hình, sự dịu dàng cẩn thận ngày xưa đã mất ráo, ngoại trừ chán ghét cô ra thì không còn gì khác.
Lúc ấy Nhậm Thiên Tường đã quỳ xuống khóc lóc thảm thiết, cầu xin cô giúp anh ta trả nợ, nếu không thì đối phương sẽ chặt hai đầu ngón tay của anh ta. Đáng tiếc lúc ấy nhà họ Cố cũng nghèo leng keng, ốc còn không mang nổi mình ốc, nào còn khả năng giúp Nhậm Thiên Tường trả nợ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây