Một người trẻ tuổi mồ hôi đầm đìa nhíu mày hô: “Bí thư chi bộ, không có cái gì hết!”
Tim Điền Tĩnh lập tức vọt lên cổ họng, thất thanh nói: “Không thể nào!”
Cô ta vốn dĩ còn có chút chờ mong, sau khi đồ vật bị đào ra thì Cố Nguyệt Hoài sẽ có biểu cảm thế nào, thậm chí còn nghĩ phải tiếp cận những thứ kia như thế nào, từ trong đó tìm ra bàn tay vàng. Nhưng mà, làm sao lại không có? Sao lại không có chứ?
Cô ta là người xuyên không đứng ở góc độ là người bên ngoài, trong thế giới nhỏ bé này, không có gì là cô ta không biết!
Không đời nào! Tuyệt đối không thể nào!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây