Cố Ngân Phượng càng thêm ngạc nhiên, trong trí nhớ của bà ta, Cố Nguyệt Hoài không chỉ có dung mạo khó coi, mà tính cách cũng rất khó chịu, vừa quái gở vừa tự kỷ. Thường ngày, khi bọn họ tới cũng không chịu nói lấy hai câu dễ nghe, lúc này lại đổi tính rồi sao? Thế mà còn muốn rót nước cho bọn họ?
Khỏi phải nói Cố Ngân Phượng, ngay cả một người không nhiều lời như Cố Thiên Phượng cũng phải nhìn Cố Nguyệt Hoài nhiều thêm một chút.
Hai người không từ chối, bọn họ đến nói chuyện, nếu cứ chờ ở trong sân thì cũng không hay cho lắm, vì vậy cũng theo cô vào nhà.
Vừa bước vào, lại không khỏi nói đến Yến Thiếu Đường, Cố Nguyệt Hoài không muốn nhiều lời nên dùng hai ba câu đã đuổi người đi.
Cô rót hai cốc nước cho Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng, nhìn hai người họ hàng tựa như đang sống trong ký ức xa xôi, cô không tìm được chuyện gì để nói nên đành im lặng ngồi sang một bên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây