Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều phức tạp.
Em gái trước đây tuy rằng ngu ngốc nhưng không có mưu mô gì đã thật sự thay đổi rồi.
Đương nhiên, lời này không thể nói.
Cố Chí Phượng không có tâm trạng, xua tay nói: “Được rồi, các con thu dọn rồi đi đi, đợi lát nữa để thằng ba đi xin nghỉ cho các con.”
Cố Đình Hoài gật gật đầu, vừa muốn ra ngoài cùng Cố Nguyệt Hoài, chợt nghe Cố Chí Phượng nói: “Bé, lát nữa đến xã cung ứng mua chút đồ mang qua, con và mẹ con cũng hơn mười năm không gặp rồi, chúng ta không thể quá khó coi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây