Trạm xe lửa ở huyện Thanh An rất nhỏ, chỉ có một phòng chờ và hai sân ga.
Trạm xe lửa tấp nập người, chính giữa thì treo một cái đồng hồ cực lớn. Cố Nguyệt Hoài nhìn thoáng qua, bây giờ là hai giờ, cô nắm chặt nhẫn phỉ thúy trong túi áo, dùng sức chen vào trong đám người, xếp hàng ở phía sau để mua vé.
Hàng tuy dài, nhưng hiệu suất rất cao, không bao lâu đã đến phiên Cố Nguyệt Hoài.
Người bán vé hỏi: “Đi đâu?”
Cố Nguyệt Hoài nói: “Thành phố Chu Lan.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây