Lúc này Cố Nguyệt Hoài cũng không khiêm tốn, gật đầu nói: “Thủ trưởng Cố yên tâm.”
Ánh mắt Cố Vĩ đầy cảm kích, tơ máu trong mắt như tản đi mấy phần, nhưng, cuối cùng thì cảm xúc không tốt, không có tâm trạng hàn huyên với ai, nói xong mấy câu thì mỗi người lên xe của mình, sau khi lái đến bến tàu, nơi đó đã có một chiếc thuyền lớn.
Cố Nguyệt Hoài có hơi giật mình, đây là lần đầu tiên cô thấy thuyền to thế này, nghi ngờ mà nói: “Chúng ta ngồi thuyền à?”
Yến Thiếu Ngu chưa nói gì, Mạnh Hổ đã đắc ý giải thích nói: “Quân y Cố, cô không biết rồi, Tân Hải kéo rất dài và rộng, từ thành phố Hoài Hải ngồi thuyết đến thành phố Lăng An, rồi lại lái xe đến Thủ đô, sẽ gần hơn rất nhiều, cũng không biết sao phải vội như vậy?”
Nhưng mà, nghi ngờ chỉ là chuyện trong nháy mắt, đối với Mạnh Hổ Thủ đô chính là Thủ đô, lần này nhận nhiệm vụ thật ra rất nhẹ nhàng, không phải chỉ là hộ tống Cố Nguyệt Hoài đến Thủ đô khám bệnh cho cán bộ cấp cao sao, bọn họ hoàn toàn chẳng khác gì du lịch bằng công quỹ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây