Cậu ấy đã cẩn thận cân nhắc kỹ lưỡng, từ xưa đến nay trong triều đình luôn có hai chiến trường, một văn một võ, anh cả đã lựa chọn ra chiến trường chém giết, cậu ấy không có bản lĩnh đó nên đương nhiên phải lựa chọn con đường thích hợp nhất cho mình.
Gian khổ học tập đọc sách nhiều năm như vậy, dùng súng bắn kẻ địch thì cậu ấy không biết, nhưng lấy cán bút tố cáo tội ác trong tối, cậu ấy có thể làm được.
Cái thứ gọi là “chính quyền xuất phát từ trong nòng súng”, sau này ở thủ đô, anh cả có thể dùng súng uy hiếp, bảo vệ cây bút trong tay cậu ấy, cậu ấy cũng có thể dùng cán bút chiếm được lòng người, sớm muộn gì cũng có một ngày, nhà họ Yến có thể rửa sạch oan khuất, thành công sửa lại bản án xử sai.
Tuy rằng Yến Thiếu Ly không hiểu được những khúc mắc trong đó, nhưng nhìn vẻ mặt ổn trọng mà chứa đầy kiên định của Yến Thiếu Ương, trong lòng cảm thấy rất an tâm, khóe môi cô ấy mấp máy, không khỏi mở miệng nói: “Anh hai, anh nói cho em biết, cha mẹ thật sự có thể trở về không?”
Vừa dứt lời, Yến Thiếu Ương liền trả lời một cách nghiêm túc và nói tiếp: “Đương nhiên rồi! Em không tin anh, lại không tin anh cả sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây