Lúc này, ở ngoài cửa truyền đến tiếng của Yến Thiếu Ngu: “Sắp chụp ảnh.”
Lâm Cẩm Thư gục đầu xuống, bà ta chuẩn bị bỏ lại phong bì đỏ rồi rời đi. Một giây sau, tay của bà ta hơi trĩu xuống, Cố Nguyệt Hoài đã nhận lấy phong bì đỏ và cũng đã đứng lên, cô ngước mắt nhìn bà ta, giọng nói rất bình tĩnh: “Cùng nhau chụp ảnh đi.”
Bỗng nhiên, Lâm Cẩm Thư ngẩng đầu nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, bờ môi run rẩy dữ dội, bà ta có chút không dám tin.
Cố Nguyệt Hoài không nói thêm cái gì nữa, cô dẫn đầu đi ra ngoài, cô nắm tay Yến Thiếu Ngu đang đứng chờ ở cổng đi ra khỏi nhà.
Lâm Cẩm Thư ngơ ngác đứng tại chỗ, cảm xúc dâng lên trong lòng bà ta từ đầu đến cuối không thể bình tĩnh lại được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây