Cố Nguyệt Hoài lấy hết can đảm chạy tới chặn trước mặt Cố Kim Phượng: “Cô cả!”
Cố Kim Phượng sửng sốt, khi thấy rõ khuôn mặt của Cố Nguyệt Hoài, sắc mặt bà ta trầm xuống, ánh mắt đầy ghét bỏ nói: “Ai là cô của cô? Cô dừng có nói bậy!”
Đứa thứ hai kêu bà một tiếng cô cả bà còn có thể miễn cưỡng đáp lại, còn đứa thứ tư thì…bà có họ hàng như vậy sao?
Cố Nguyệt Hoài không quan tâm đến sự khinh thường, chán ghét của bà ta, chỉ nói: “Đồng chí Cố, tôi…”
Cố Kim Phương lùi lại nửa bước, giữ khoảng cách với Cố Nguyệt Hoài, lạnh lùng nói: “Đợi đã! Tôi không phải họ Cố, tôi tên là Nhiếp Bội Lan! Nếu cô muốn vay tiền, tôi khuyên cô đừng mở miệng, đừng cản đường tôi, tránh ra!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây