“Chị dâu còn xấu hổ sao?” Yến Thiếu Ly chớp chớp mắt, nhìn về phía Yến Thiếu Ương: “Anh hai, chẳng lẽ em nói không đúng ư?”
Yến Thiếu Ương mỉm cười: “Đúng! Nói không sai, chị dâu nên sớm thích ứng.”
Đối mặt với hai anh em tâng bốc chị dâu bất chấp, Lăng Gia thật sự có chút sững sờ: “Anh ba, trước kia Thiếu Ương và Thiếu Ly cũng không có như vậy, rốt cuộc chi ba đã cho họ bùa mê thuốc lú gì vậy? Câu nào câu nấy đều nói tốt cho chị ba?”
Yến Thiếu Ngu nâng chén trà lên uống nước, nói với giọng điệu rất đương nhiên: “Chẳng lẽ vợ tôi vốn dĩ rất tốt là chuyện không thể sao?”
Nghe vậy, khóe miệng Lăng Gia co rút, không khỏi giơ ngón cái lên: “Có thể.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây