Thật ra không sao cả, cô không cần anh ấy nói.
“Ăn cơm rồi à?” Một lúc lâu sau, anh hỏi cô.
“Ăn rồi.” Cô nhẹ nhàng, vui vẻ trả lời.
“Lại không có phần của anh?” Lần này ngay cả ngữ khí của anh cũng là lạ.
“Có...” Cô mở hộp cơm bằng sắt tây ra, bên trong đầy ắp cơm và thức ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây