Chí Viễn không có ở nhà, Trần Lôi tuy rằng ngồi rất ngoan, ngay ngắn, nhưng có chút thất thần.
Lâm Thanh Bình cười, dù sao cũng là người thi đậu trường quân đội rồi, con khỉ nhỏ nghịch ngợm năm đó, bây giờ ngồi có dáng ngồi, đứng có dáng đứng, rất ra dáng rồi.
“Chí Viễn ra ngoài tìm bạn học cũ chơi rồi, ban ngày trời nóng, trước tiên nghỉ ngơi ở nhà một chút, lát nữa sẽ đi ăn trưa, rồi gọi Chí Viễn tới.” Lâm Thanh Bình nhìn thấu tâm tư của Trần Lôi.
Trần Lôi ngượng ngùng sờ đầu cười.
Lôi Tố Phương cười nói, “Vậy tôi không khách khí với cô nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây