Cô trừng mắt nhìn anh một cái, cười đi vào, nói chuyện với Chí Viễn: “Các con qua đây sao không mang quà của Tiểu Mạch đến trước.”
“Mẹ, đó là quà mẹ tặng cho Tiểu Mạch, mẹ tự mang qua, bọn con có quà riêng! Chưởng Châu cũng có!” Chí Viễn hùng hồn nói.
“Ồ?” Lâm Thanh Bình vui vẻ, đi đến bên cạnh Cố Quân Thành trêu chọc con gái: “Chưởng Châu tặng gì cho chị rồi?”
Chưởng Châu nào có hiểu cô nói gì? Chỉ là nghe thấy âm thanh quen thuộc, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, vô cùng vui vẻ, tay chân khua khoắng, miệng cười toe toét.
“Mợ, Chưởng Châu tặng con cái này.” Tiểu Mạch rất thân với Lâm Thanh Bình, lập tức sà đến, trong lòng bàn tay là một viên ngọc trai nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây