Chí Viễn đứng bên cạnh Tình Lãng, bộ dạng trẻ con ngây ngô, chớp chớp mắt, “Ơ, vậy… vậy lúc nãy tớ nói sai sao?”
Chí Viễn cố ý làm ra vẻ đứa trẻ làm sai chuyện sợ hãi.
“Cậu nói gì cơ? Chí Viễn?” Tình Thiên ở bên cạnh rụt rè hỏi cậu bé.
“Vừa… vừa nãy lúc tớ vào, tớ gặp cảnh sát.” Chí Viễn lắp bắp nói, “Đến bệnh viện điều tra thương tích, có nhắc đến chuyện tiền viện phí trả thế nào, tớ… tớ liền nói, là hai cậu của Tình Lãng phụ trách, tớ còn nói với cảnh sát, Tình Lãng luôn nói hai cậu rất tốt, rất hay giúp đỡ người khác, chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn mẹ Tình Lãng không có tiền đóng viện phí, đặc biệt là cậu cả, là người đàn ông trụ cột trong nhà, thương Tình Lãng nhất, cũng thích giúp đỡ người khác nhất, đến lúc đó tìm cậu ấy là được, cảnh sát ghi chép xong những lời này liền đi rồi.”
Chí Viễn hoảng hốt nhìn Tình Lãng, “Tình Lãng, tớ có phải… có phải gây họa rồi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây