“Lâm...”
“Mợ...”
Cố Quân Thành còn chưa kịp gọi tên, trên giường bệnh, Tiểu Mạch khẽ gọi một tiếng, thu hút sự chú ý của Lâm Thanh Bình.
Cố Quân Thành nhìn cô quay lại bên cạnh Tiểu Mạch, nhìn cô cúi người xuống, nắm lấy tay Tiểu Mạch, dịu dàng nói chuyện với Tiểu Mạch.
Tiểu Mạch thật sự đã tỉnh, nhất thời còn chưa biết mình đang ở đâu, trong đầu vẫn là hình ảnh ngày hôm đó cô và ông bà nội ăn vịt quay xong, đi qua cửa nhà Lâm Thanh Bình, cô cố gắng giãy khỏi tay bà nội chạy vào nhà mợ, lớn tiếng kêu “Mợ ơi cứu con“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây