Màn đêm buông xuống trong thôn.
Yên tĩnh đến đáng sợ, thỉnh thoảng tiếng chó sủa vang lên, trong bóng tối càng trở nên đột ngột và kinh người.
Trên người, trên mặt Chung Hiểu Hiểu đều đầy vết thương, nằm trên giường gỗ, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm lên trần nhà, cả người tiều tụy héo hon.
Trần nhà đen kịt một màu, cả căn phòng bị bóng tối bao trùm, không có một chút ánh sáng, ngay cả ánh trăng cũng không lọt vào được, bởi vì cửa sổ đã bị đóng đinh kín mít, cửa ra vào cũng bị khóa chặt.
Chặn đứng mọi con đường có thể trốn thoát của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây